Chia sẻ nỗi niềm "tội lỗi" của một mẹ bầu suýt lỡ mất con.
Từ khi mang bầu, mẹ trở nên khác hẳn, luôn tự ti về bản thân. Trong khi nhiều chị em chỉ xấu khi gần sinh, mẹ lại xấu ngay từ đầu. Dù là người phụ nữ ăn diện, thích tận hưởng cuộc sống, mẹ chưa bao giờ định có con ở độ tuổi này, mặc dù đã hơn 30. Dù ông bà và bố con giục giã, mẹ vẫn chưa dám đón nhận sự thay đổi lớn trong cuộc sống. Rồi một "tai nạn" xảy ra và mẹ mang bầu, mọi người vui mừng nhưng mẹ vẫn chưa thực sự thoải mái.
Bố động viên mẹ và hứa sẽ chăm sóc con sau khi mẹ sinh. Mẹ tỏ ra giận dỗi, mong thời gian trôi nhanh để vượt qua 9 tháng thai kỳ. Thế nhưng, giai đoạn này kéo dài hơn mẹ nghĩ, với nhiều vấn đề phát sinh khiến tâm trạng mẹ không ổn. Mặc dù cố trang điểm và ăn mặc đẹp, mẹ vẫn cảm thấy xấu xí, với làn da dày sưng và chân phù. Mẹ nhận ra mọi người có thể đang nghĩ về sự xuống sắc của mình và đôi khi cảm thấy chán nản, không muốn soi gương.
Khi đang đi ngoài đường, mẹ tức giận khi nghe những người khác chê bai ngoại hình của mình. Mẹ từng thầm ước "thà chưa có con còn hơn" và than phiền với bố về những rắc rối do có con. Khi thai được 13 tuần, bác sĩ khuyên mẹ bổ sung vitamin, nhưng mẹ không chú ý, vứt thuốc đi và hạn chế ăn uống vì lo lắng về ngoại hình sau sinh. Đến 18 tuần, mẹ bắt đầu cảm nhận được những cử động của con, khiến mẹ quên đi những lo lắng về sắc đẹp. Tuy nhiên, khi thai được 27 tuần, mẹ thấy cơn gò ít hơn và lo lắng khi không cảm nhận được cử động của con, nên đã đi khám.
Một điều tồi tệ xảy ra khi bác sĩ thông báo "thai có biểu hiện giãn não". Mẹ sốc, khó thở, toàn thân run rẩy và chỉ nhận được vài câu an ủi từ bác sĩ. Mẹ hoang mang và lo lắng, phải hoãn lại kế hoạch gặp bạn bè. Người đầu tiên mẹ gọi là bố, và hai người ôm nhau khóc khi biết khả năng mất con là cao. Mẹ nhận ra rằng chỉ khi đối mặt với mất mát, người ta mới thấy tiếc nuối. Tìm hiểu trên mạng, mẹ biết rằng hiện tượng này có thể do thiếu axit folic, dẫn đến khuyết tật ống thần kinh. Có 20 trường hợp trẻ tự điều chỉnh, nhưng nhiều trẻ khác có nguy cơ bị não úng thủy. Nghĩ đến việc mất con, mẹ cảm thấy đau đớn, tự trách mình vì đã không chú ý đến lời khuyên của bác sĩ.
Trong 2 tuần, mẹ sống trong lo lắng và hy vọng, cầu xin điều kỳ diệu cho con vượt qua khó khăn. Mẹ đã thay đổi hoàn toàn, không còn quan tâm đến sắc đẹp hay đi chơi, mà dành thời gian tìm hiểu về sức khỏe thai nhi và chăm sóc bản thân. Mẹ thường xuyên nhìn gương để thấy hình ảnh của cả hai. Đến tuần thứ 30, bác sĩ thông báo em bé hoàn toàn bình thường, mẹ vỡ òa hạnh phúc. Thời gian trôi nhanh, đến tuần 39, mẹ sinh con và không cầm được nước mắt khi thấy bé đẹp như thiên thần. Mẹ cảm nhận rõ ràng sợi dây gắn kết giữa hai mẹ con ngày càng lớn, và quyết tâm làm mọi điều tốt nhất cho con.
Khi đọc những tâm sự của người khác về nỗi lo lắng về vẻ bề ngoài khi mang thai, mẹ nhận ra họ giống như mẹ trước đây. Mẹ chỉ muốn nói rằng, dù xấu một chút hay sinh hoạt có đảo lộn thì điều quan trọng nhất với mẹ là sinh con khỏe mạnh. Đây là những dòng nhật ký của mẹ bầu nghèo viết cho đứa con trong bụng.


Source: https://afamily.vn/me-va-be/tam-su-toi-loi-cua-mot-me-bau-suyt-mat-con-20130511082039400.chn